Trang chủ / Bách Hoa / Vấn Tình

Vì sao người đổi thay, mà ta vẫn mãi ôm hình bóng cũ?

Tịch Phong Thiên Sơn - 夕风天山 ·

 Vì sao người đổi thay, mà ta vẫn mãi ôm hình bóng cũ?


Bởi có những điều trong đời không theo kịp bước chân của người khác, mà nằm im trong ký ức của chính bản thân mình. Người đã bước sang một mùa mới, còn lòng ta vẫn đứng lại mãi dưới tán cây xưa, chờ một cánh hoa rơi như thuở ban đầu.

🎶 Gợi ý: Hãy bấm nút play để cảm nhận thêm cảm xúc khi đọc bài nhé!

Ta ngỡ rằng mình đã đủ mạnh mẽ, đã thật sự buông bỏ. Nhưng chỉ vì một khúc nhạc, một mùi hương, hay một ánh mắt thoáng qua giữa phố đông người, mọi ký ức lại ùa về như cơn sóng bạc, cuốn ta trở về của những ngày đã xa. Người ngoài kia đã đổi thay, mà tận sâu bên trong ta, thời gian như mãi dừng lại, giữ nguyên hình bóng cũ chẳng hề phai nhạt một chút nào

Có những điều, càng muốn quên lại càng nhớ, càng muốn lại càng níu giữ. Giữ lấy hình bóng cũ chẳng khiến người quay trở lại, chỉ khiến lòng thêm dằng dặc những vết thương. Nhưng thử nghĩ xem, hoa chẳng nở mãi một mùa, mây chẳng dừng mãi một phương. Người đổi thay vốn là lẽ thường, chỉ có ta là tự ghim mình vào tấm gương đã vỡ nát.

Có lẽ, điều ta cần học không phải là quên, mà là để hình bóng ấy lặng yên trong một góc nhỏ trong tim. Như một đóa hoa khô kẹp giữa trang sách cũ, chẳng còn rực rỡ như xưa, nhưng vẫn dìu dịu hương của một thời từng có. Giữ lại không phải để đợi chờ, mà để biết rằng ta đã từng yêu thương bằng tất cả chân thành.

Đến một ngày, khi ta có thể mỉm cười mà nói với lòng mình: “Người đã đổi thay, và ta cũng đã đổi thay”, thì bóng cũ sẽ hóa thành làn gió mát, thổi qua rồi tan trong khoảng trời rộng lớn. Và khi nhớ lại, tim không còn nhói đau mà chỉ còn bình yên, thì đó chính là lúc hình bóng ấy trở thành một phần an nhiên trong tim ta.

------------------------------------

Người đổi thay, ta vẫn còn vương, ấy là bởi tình sâu khó dứt.

Giữ hình bóng, chẳng để đợi chờ, mà để nhớ một thời từng thương.

Hoa nở rồi tàn, hương còn vương gió,

Người đến người đi, bóng cũ trong lòng.

Một niệm buông tay, trời xanh rộng mở,

Mỉm cười nhìn lại, lòng chỉ bình yên.

=============================

📷: 晏小奚



Vì sao người đổi thay, mà ta vẫn mãi ôm hình bóng cũ? Vì sao người đổi thay, mà ta vẫn mãi ôm hình bóng cũ? Vì sao người đổi thay, mà ta vẫn mãi ôm hình bóng cũ? Vì sao người đổi thay, mà ta vẫn mãi ôm hình bóng cũ?

Thảo luận